Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi
Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi
By: Mê Loạn Giang Sơn
Chapter 1
QQ—— Hội quý tộc độc thân . . . . . .
Phong Hoa: "Lão Đại giúp sư phụ mua trò chơi Bảo Bảo đi , muốn 3+10 Phượng Hoàng, ok?"
Mạc Nhiên : "Sư phụ, không thành vấn đề.
Thiên hạ: "Đại ca, người ta cũng cần Phượng Hoàng, thuận tiện mua cho ta một cái có được không?"
Mạc Nhiên: "Không mua cho ngươi "
Thiên hạ: "Đại ca. . . . . ."
Mạc Nhiên: "Không mua!"
Thiên hạ: "Đại ca. . . . . . ( giọng Bắc Kinh kéo dài ). . . . . ."
Phong Hoa: "Cười trộm. . . . . ."
Mạch Tang: "Lão Tam, ca ca mua cho ngươi."
Thiên hạ: "Cám ơn Nhị ca, vẫn là Nhị ca tốt với ta!"
Mạch Tang: "Bớt lắm mồm!"
. . . . . .
Hô hô. . . . . . Bảo Bảo, 3+10 tiểu phượng hoàng, rốt cục lấy được rồi ! 200 rmb(1) nha! Lừa tiền người khác cảm giác thật sướng! Mỗ nữ cười đến vô cùng bỉ ổi. . . . . .
Chợt , bên tai truyền đến giọng nói : "Tán gẫu thật sự cao hứng a!"
Người nào đó cao hứng phấn chấn , cũng không quay đầu lại đáp: "Không tồi!"
Lặng im. . . . . .
Một giây, hai giây, ba giây. . . . . . Người nào đó phản ứng trì độn quay sang, nuốt từng ngụm nước miếng , nhìn sắc mặt âm trầm của quản lí: "Quản lí, người khỏe không ?"
"Đúng vậy, tôi rất khỏe , nhưng là cô thật không tốt! Bởi vì tiền thưởng tháng này của cô đã không có!" Lão quản lý nói xong xoay người rời đi. . . . . .
Để lại mỗ nữ ở sau lưng nàng nhe răng trợn mắt, đặc biệt sao ! Lập tức đến cuối tháng rồi , còn có ba ngày là đến ngày lĩnh lương, tiền thưởng không có! Lão nương bị trừ 1000 nhân dân tệ a! Bà già đáng chết ! Ta nguyền rủa cả nhà ngươi !
Mỗ nữ biểu tình vặn vẹo hồi lâu, trong đầu hiện lên mấy ngàn biện pháp để cho quản lí đáng chết kia viên tịch , sau cùng thở sâu một hơi, vì công việc , ta nhẫn!
Tan tầm , vẻ mặt mỗ nữ nào đó giống như đại tiện không thông đi ở trên đường, an ủi tổ tông mười tám đời của quản lí, cùng với tất cả họ hàng gốc rễ. . . . . .
Chợt , ánh mắt chớp chớp, lại chớp chớp, không nhìn lầm a. . . . .
.
Chỉ thấy phía trước một người đàn ông hai mươi lăm tuổi , cầm tay một cô gái có diện mạo thường thường . Co gái kia bộ dáng không được tốt lắm, nhưng là ăn mặc cực kỳ xinh đẹp.
Người đàn ông hiển nhiên cũng phát hiện nàng, xấu hổ cười cười: " Cô Hà , xin chào !"
Mỗ nữ khóe miệng giật giật: " Anh Ly, xin chào !"
"Người này là vợ tôi !" Người đàn ông biểu tình càng thêm cứng ngắc.
Mỗ nữ giọng âm kéo dài: "Như vậy a. . . . . . Ngày hôm qua còn có một người cầm hoa hồng, đứng ở trước cửa nhà tôi khóc đến chết đi sống lại nói yêu tôi, không biết anh Lý có thấy hắn không ?"
Khuôn mặt người đàn ông kìm nén sắc tím : "Không thấy."
Người phụ nữ bị hắn giới thiệu là vợ , nghi ngờ nhìn bọn họ một cái. . . . . .
"Không thấy là tốt , nếu là thấy , làm phiền anh Lý giúp tôi kéo hắn đi cho chó ăn , cũng xem như tâm nguyện của tôi ." Mỗ nữ nói xong không thú vị cậy móng tay của mình .
Sắc mặt người đàn ông thay đổi cực kỳ huyền diệu: " Cô Hà, không cần độc ác như vậy đi, người ta chỉ là. . . . . ."
" Chị à , em có một việc muốn nói với chị một chút." Mỗ nữ không phản ứng đến hắn, thẳng mở miệng đối với cô gái bên cạnh hắn .
Người đàn ông cuống quít mở miệng: " Cô Hà , không phải là kéo đi cho chó ăn sao ? Người như thế nên bị chó dữ phân thây mới đúng! Việc nhỏ, tôi nhất định giúp cô giải quyết! Nhất định!"
Che miệng nhẹ cười: "Không nghĩ tới anh Lý cũng có suy nghĩ giống như tôi vậy , cho rằng cái loại người này nên là bị chó dữ phân thây!"
Người đàn ông nghe xong trên mặt hiện lên đủ mọi thần sắc , muốn nói gì, cuối cùng vẫn lại là không có mở miệng. . . . . .
"Được rồi, vậy thì làm phiền anh Lý rồi ! Tôi cũng không quấy rầy vợ chồng anh đi dạo phố nữa ! Gặp lại sau !" Mỗ nữ nói xong tiêu sái đi đến bên cạnh hắn , gót giầy cao gót nhọn hoắt dẫm nát trên chân hắn , người đàn ông lộ ra vẻ mặt cực kỳ thống khổ, đau đến mức đỏ bừng mặt. . . . . .
"Làm sao vậy?" Người phụ nữ nhìn đến biểu tình ẩn nhẫn của hắn , hơi chút quan tâm hỏi.
"Không có việc gì!" . . . . . .
Rất xa truyền đến giọng nói ngọt ngào của mỗ nữ : " Chồng chị bị táo bón !"
. . . . . .
Fuck(2) ! May mắn là hắn không phải loại đồ ăn mà nàng thích , cho nên nàng không đáp ứng hắn theo đuổi, không nghĩ tới hắn cư nhiên kết hôn rồi !
Tuy nàng đối hắn không có cảm giác, nhưng là nàng không phải là Tiểu Tam ( người thứ ba) cũng không phải là dễ bị coi thường ! Dám tính kế bản tiểu thư, tìm cứt!
Mỗ nữ nào đó vẻ mặt cao hứng phấn chấn , bỗng nhiên nhớ tới tiền thưởng của chính mình , sắc mặt lại âm trầm xuống, đặc biệt sao ! Ông trời thật sự là có mắt như mù, cố ý cùng nàng đối nghịch!
Vừa mới nghĩ tới đây, bầu trời bỗng nhiên có mưa. . . . . .
Sấm chớp đùng đoàng , mưa gió mãnh liệt. . . . . .
" Fuck ! Mẹ kiếp một chút dấu hiệu đều không có liền mưa ! Ông trời , ông với mẹ ông có cừu oán a!" Mỗ nữ nào đó ướt sũng , ở trong mắt người qua đường xem giống như bị bệnh thần kinh đang ngửa mặt mắng ông trời . . . . . .
Chợt , một đạo tia chớp đánh xuống tới. . . . . . Ở giữa hồng tâm. . . . . .
Mỗ nữ quang vinh ngã trên mặt đất. . . . . . Ặc , tiền lương tháng này lão nương còn không có lĩnh. . . . . .
. . . . . .
"Tiểu thư, người tỉnh rồi!" Bên tai truyền đến một tiếng hô to.
Mỗ nữ quay đầu, nhìn nhìn nữ tử ăn mặc kiểu nha hoàn thời cổ đại đứng ở bên giường : "Ta không phải đã chết sao?"
Thốt ra lời này xong, nha hoàn hốc mắt đỏ lên, ôm nàng khóc lớn lên: "Tiểu thư, tiểu thư của ta số khổ . . . . . ."
Mỗ nữ vẻ mặt hắc tuyến. . . . . . Đây là tình huống gì ? Lại nhìn xem kiến trúc cổ kính của căn phòng này , não đại bị vò thành một cục, một lần nữa véo một cái, lại hung hăng véo vài cái, rót ra một câu ——"Ta xuyên không rồi !"
"Ha ha ha. . . . . . Ta xuyên không rồi ! Ta rốt cục xuyên không rồi !" Đẩy ra nha hoàn, đứng lên một trận cười cuồng tiếu, vì họa được phúc a! Nàng nhất định phải ở cổ đại quậy ưa to bảo nổi !
Nha hoàn nhìn nhìn tiểu thư nhà mình : "Tiểu thư, người hẳn không phải là điên rồi đi?"
Cười đến chính đang cao hứng người nào đó quay sang, nhìn nàng: "Ngươi nói cái gì?"
Nha hoàn nuốt nước miếng : "Tiểu thư, ta chưa nói cái gì!" Tiểu thư biểu tình thật là khủng khiếp!
"Tới tới tới, nói một chút xem, đây là nơi nào, tiểu thư nhà ngươi là ai? Nơi này soái ca mĩ nam trông như thế nào? Hoàng đế bao nhiêu tuổi ? Có Hoàng hậu hay không? Dự tính tiểu thư nhà các ngươi có thể làm hoàng hậu được không ? Còn có. . . . . ."
Một chuỗi lải nhải từ trong miệng mỗ nữ tràn ra, rồi sau đó trở lại trên giường cổ kính kia , bắt chéo hai chân, nha hoàn nhìn trợn mắt há hốc mồm .
Nha hoàn sững sờ nhìn nàng hồi lâu , xoay người, chạy vội ra cửa : "Lão gia, thiếu gia, tiểu thư điên rồi!"
Fuck ! Làm cái gì!
Mỗ nữ đứng lên, đuổi theo ra ngoài cửa, đem nha hoàn kéo trở về. . . . . .
"Nghe, tiểu thư nhà các ngươi không điên, chỉ là quên một số chuyện , hiện tại, đem chuyện ta vừa mới hỏi nói cho ta biết!" Mỗ nữ vẻ mặt thân mật nhìn nha đầu kia, đồng thời ở trong lòng nói, mẹ kiếp , ngươi nếu là lại thét chói tai, lão nương đánh chết ngươi!
Nha hoàn kia vừa nghe, hốc mắt liền đỏ, lại ôm mỗ nữ khóc lớn: "Tiểu thư, tiểu thư số khổ của ta. . . . . ."
Mỗ nữ đỉnh đầu đầy hắc tuyến, sặc , lão nương số khổ có thể làm tiểu thư sao? Có vẻ như ngươi làm nha hoàn mới là số khổ đi. . . . . .
Tiếp theo nghe nha đầu kia nức nở rầu rĩ nói cho nàng tình trạng hiện tại : "Tiểu thư, người là nữ nhi thứ ba của trấn quốc đại tướng quân Vũ Văn Cảnh Thiên , người có hai ca ca, Vũ Văn Hạo và Vũ Văn Triệt."
Nói đến hai người, tiểu nha đầu mặt hơi đỏ lên. . . . . .
Vũ Văn Hạo cùng Vũ Văn Triệt? Tên rất hay! Vậy tên của nàng nhất định cũng rất không sai! Kiếp trước cũng bởi vì ở trên có hai chị gái , cha không chịu trách nhiệm đặt cho nàng một cái tên nên gọi là Tiểu Tam, buồn bực chết , hiện tại rốt cục đổi tên rồi !
"Đại ca cùng Nhị ca tên dế nghe như vậy , vậy tiểu thư ngươi gọi là cái gì? Vũ Văn Trầm Ngư?" Vẻ mặt mỗ nữ nào đó chờ mong .
Tiểu nha đầu lắc đầu. . . . . .
"Vũ Văn Lạc Nhạn?"
Tiểu nha đầu lại lắc đầu. . . . . .
Ách. . . . . . Đại ca, Nhị ca đều có một chữ, chẳng lẽ tên của nàng cũng là một chữ?
"Vũ Văn Băng?"
Lắc đầu. . . . . .
"Fuck ! Nếu không dễ nghe cũng cần phải kêu Vũ Văn Nguyệt đi?" Mỗ nữ rất tức giận vỗ một cái mép giường, đau đến kêu thảm thiết. . . . . .
Tiểu nha đầu ngay lập tức tiến lên vi nàng xem có bị thương tổn hay không , thuận tiện mở miệng: "Tiểu thư, đại thiếu gia cùng Nhị thiếu gia tên đều là phu nhân đặt , phu nhân sinh người xong liền qua đời, lão gia không có đọc quá sách , suy nghĩ thật lâu đều không được , xem người thứ bậc là thứ ba , liền lấy tên là Vũ Văn Tiểu Tam !"
Fuck ! Lại là Tiểu Tam! Mỗ nữ một hơi ngăn ở ngực sắc mặt mức đỏ bừng, rốt cục.
. . . . . Hoa lệ lệ hôn mê bất tỉnh. . . . . .
"Tiểu thư! Tiểu thư! Người tới , tiểu thư lại ngất xỉu rồi. . . . . ."
Lại tỉnh lại, trước giường đứng một đám người, một người nam nhân hơn bốn mươi tuổi đau lòng nhìn nàng. . . . . .
Một soái ca hơn hai mươi tuổi , quần áo màu đen khí phách sắc bén , nhíu mày, lo lắng nhìn nàng. . . . . .
Một tuyệt thế mĩ nam chừng hai mươi, quần áo trắng phiêu nhiên như tiên , ánh mắt có chút lo lắng nhìn nàng. . . . . .
Ánh mắt bắt đầu liếc , soái ca a soái ca a. . . . . .
Nhưng là, lập tức liền có người ngắt ảo tưởng của nàng . . . . . .
"Nữ nhi!" Nam nhân mở miệng.
"Muội muội!" Hai mỹ nam tử cùng mở miệng.
Khóe miệng giật giật, uể oải cúi đầu, đều là thân thích a?
Người nam nhân kia có vẻ như là phụ thân nàng , ngồi ở trước giường nàng, sờ sờ tóc của nàng: "Tam nhi, phụ thân nói tam vương gia không phải phu quân của ngươi , ngươi lại càng muốn gả cho hắn, hiện tại. . . . . ."
Gì? Gả? Mỗ nữ vẻ mặt hoảng sợ, đùa giỡn cái gì, mới vừa xuyên không đến đây liền gả chồng ?
"Phụ thân, ta gả cho người nào rồi hả ?" Cái vấn đề nghiêm túc này nhất định phải hỏi rõ ràng , mỗ nữ ngồi nghiêm chỉnh, ngu ngơ nhìn mọi người.
"Lão gia, tiểu thư giống như mất trí nhớ rồi !" Nha hoàn ở một bên nhắc nhở.
Lời này vừa rơi xuống, ba nam nhân hốc mắt đều đã hơi hơi phiếm hồng, soái ca khí phách sắc bén rất tức giận mở miệng: "Ta đi làm thịt hắn! Hiên Viên Ngạo là cái thứ gì đó! Dám khi dễ muội muội ta!"
Nói xong liền liền xông ra ngoài. . . . . .
"Hạo nhi, đứng lại!" Nam nhân giọng nói tràn đầy khí phách uy nghiêm vang lên.
Kia quần áo hắc y tại cửa sau một lúc lâu, quả đấm nắm chặt , nhưng vẫn lại là dừng lại. . . . . .
"Mẹ nó, người nào có thể nói cho ta biết tới cùng là chuyện gì a !" Vũ Văn Tiểu Tam bão nổi , đặc biệt sao cư nhiên dám coi nàng như trong suốt!
Tiếng nói vừa dứt, mọi người đều hoảng sợ nhìn nàng, này. . . . . . Đây là lời mà tiểu thư khuê các ôn nhu thanh lịch , Vũ Văn Tiểu Tam có thể nói sao?
"Tam nhi, ngươi không có gả cho người nào, bất quá ngày mai liền là ngày đại hỉ của ngươi , nếu quên thì thôi , đi ngủ sớm một chút , ngày mai chuẩn bị xuất giá!" Nam nhân nói xong liền mang theo một đám đám người rời đi , lưu lại mỗ nữ trong đầu một dấu chấm hỏi to tướng. . . . . .
"Ngươi, lại đây !" Hung thần ác sát đối với mỗ nha hoàn.
Nha hoàn run lên, đi qua, nhìn tiểu thư quen thuộc lại xa lạ nói : "Tiểu thư, người có cái gì sai bảo?"
"Nói cho ta biết, tới cùng là chuyện gì !"
Lời này rơi xuống, nha đầu kia lại có tư thế muốn khóc . . . . . ."Ngươi nếu là lại khóc, ta liền đem ngươi bán cho thanh lâu!" Gầm thét, có phiền hay không, một ngày khóc ba lần!
Nha đầu kia vừa nghe, cường bạo ngừng lệ ý, mở miệng nói: "Tiểu thư, người thích tam vương gia, nhưng là tam vương gia cùng tướng gia tiểu thư Nguyệt Vô Hạ lưỡng tình tương duyệt, tiểu thư lại ở trong bữa tiệc tuyển chọn phi đối với hoàng thượng nói không phải tam vương gia không lấy chồng!
Hoàng thượng cùng Đại công tử là anh em kết nghĩa, cho nên liền vì tiểu thư ban thưởng hôn, tôn tiểu thư vì vương phi. Mà thiên kim của Thừa tướng sẽ cùng tiểu thư cùng vào cửa chung , đành phải ở vị trí trắc phi.
Vốn ngày mai liền là hôn lễ, nhưng là hôm nay sáng sớm, Vương gia hẹn tiểu thư ra ngoài, nói tiểu thư không biết liêm sỉ, còn nói quá nhiều lời khó nghe. Giữa trưa tiểu thư trở về, đem Tiểu Nguyệt sai đi sau đó tự sát , đại phu nói không sống được , nhưng là lão gia cùng công tử cũng không ở nhà, hù chết Tiểu Nguyệt rồi !
Tam vương gia tới cùng có cái gì tốt a, giết người không chớp mắt, lạnh như băng , tiểu thư làm sao phải làm khổ mình như vậy!"
Nha hoàn nói xong bắt đầu khóc , Vũ Văn Tiểu Tam nghe xong lời của nàng, khóe miệng không thể ức chế rút rút. . . . . .
Không phải đâu? Sao mà xui xẻo thế không biết ! Một Vương gia không nhân phẩm ? Lại còn giết người không chớp mắt? Nàng vẫn làm bên thứ ba chen chân vào ? Nàng có thể đoán được cái kia rắm chó vương phi đang chờ nàng , ngày khẳng định phi thường không dễ chịu!
Gian nan nuốt từng ngụm nước miếng : "Tiểu Nguyệt, chúng ta chạy đi?"
A? Tiểu Nguyệt không dám tin há to mồm: "Tiểu thư, người không phải vẫn muốn gả cho Vương gia sao?"
"Ta hiện tại hối hận cũng không thể được sao ?" Nàng nói xong khẩn trương đứng dậy, xuống giường thu thập mọi thứ , đem tiền bạc, trang sức, ngọc bội các loại trên bàn trang điểm rất nhanh đóng gói. . . . . .
Tiểu Nguyệt nhìn tiểu thư nhà nàng có vẻ như làm trộm rất nhiều năm , kỹ thuật thuần thục : "Nhưng là tiểu thư, phủ tướng quân có trọng binh trấn giữ, bảo hộ tướng quân đại nhân an toàn, người không chạy thoát được đâu!"
Mỗ nữ động tác cứng đờ. . . . . . Biểu tình vặn vẹo. . . . . . Sau một lúc lâu. . . . . .
Chết tiệt ! Gả liền gả! Chạy thật làm thỏa mãn ý của rắm chó Vương gia kia ! Lại nói vào vương phủ, làm vương phi, thân phận cao quý không cần nói cũng biết, gả, vì cái gì không lấy chồng!
Nàng cũng muốn nhìn xem Vương gia này có bao nhiêu lợi hại!
Nổi giận đùng đùng chạy đến trên giường nằm xuống. . . . . .
Tiểu Nguyệt không biết nói gì nhìn nàng: "Tiểu thư!"
"Lão nương buồn ngủ!" Gầm lên giận dữ!
Tiểu Nguyệt run lên, xoay người chạy vội mà đi, chạy trốn so với gió còn nhanh hơn. . . . . . Tiểu thư trở nên thật là khủng khiếp!
Chapter 2
Mắt nhắm mắt mở , nhìn ra ngoài cửa sổ, trời còn không có sáng: " Ặc, chết tiệt không chờ lão tử tỉnh ngủ sao?"
Hạ nhân sửng sốt, ngơ ngác nhìn nàng: "Vũ Văn tiểu thư, người lập tức trở thành vương phi , về sau nói chuyện cần phải chú ý chút ! Phải chú ý lễ nghi cung đình , không thể. . . . . ."
Nói, không phải nói Vũ Văn tiểu thư tính tình phi thường tốt, luôn luôn dịu dàng ôn hòa sao? Như thế nào mới mở miệng đã nói lời thô tục?
"Đi được đi được, không phải là làm vương phi sao? Vương gia chó chết kia lão nương cũng không thấy hắn có lễ phép đi ! Lấy bản tiểu thư dịu dàng ôn hòa phối với con heo như hắn , đó là vinh hạnh cho hắn !" Mỗ nữ cực kì khinh thường phát biểu xong, quay về trên giường đi ngủ.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn người đang nằm ở trên giường , nghe tiểu thư nói " dịu dàng ôn hòa " , không thể ức chế giựt giựt khóe miệng.
Tiểu Nguyệt nuốt từng ngụm nước miếng , chịu đựng nguy hiểm bị đánh đau , đem Vũ Văn Tiểu Tam kéo lên: " Được rồi, được rồi , tiểu thư, hôm nay là ngày vui vủa người , người liền ủy khuất một phen thôi, buổi tối ngủ tiếp. . . . . ."
Hai mắt mở ra, nhìn nhìn nha đầu chết tiệt đáng đánh đòn kia, bất đắc dĩ đứng lên, miệng hùng hùng hổ: " Có gì đặc biệt sao! Ngươi nói hôm nay là ngày vui của lão nương , rõ ràng là ngày buồn của lão nương thì có ! Nhân dân cả nước đều biết lão nương gả đến vương phủ đó là đi chịu chết, vậy mà sáng sớm còn không cho lão nương ngủ một giấc sao?"
Thật không rõ Tiểu Nguyệt nha đầu chết tiệt kia tới cùng là người bên nào ? Chẳng lẽ nhìn tiểu thư nhà nàng sớm một chút đi chịu chết, nàng thật cao hứng?
Nữ quan nghe thấy khóe miệng giật giật, không phải chính người muốn chết muốn sống phải gả cho Vương gia sao? Lại vẫn chắn ngang một bước , cường bạo để cho người trong lòng của Vương gia làm trắc vương phi, bây giờ còn làm như không tình nguyện vậy!
Tâm tình phức tạp tiến lên chải tóc cho nàng , trang điểm , Vũ Văn Tiểu Tam thật sự là bối rối , rõ ràng nhắm mắt lại. . . . . .
. . . . . .
Trời sáng rõ , nhóm tỳ nữ một đầu hắc tuyến, nhìn người đang ngồi ngủ gật trời đất mù mịt , mồ hôi, vị tam vương phi tương lai này là người chết sao? Người ta giúp nàng mặc quần áo, chải đầu, hoá trang mà nàng không có cảm giác ?
Chợt , một giọt chất lỏng trong suốt từ khóe miệng người đang ngủ say tràn ra tới. . . . . .
"Mau mau , nhanh lên , trang điểm lại cho vương phi " . . . . . .
Lập tức có người chịu đựng cảm giác ghê tởm lau nước miếng cho nàng , rồi sau đó lại dặm thêm phấn , tô thêm son. . . . . .
"Ma ma, xong chưa ? Kiệu hoa Vương phủ tới đây rồi !" Ngoài cửa có người gõ cửa.
" Rồi ! Vương phi, người mau tỉnh lại, kiệu hoa vương phủ tới rồi !" Kia nữ quan đẩy đẩy người nào đó đang ngủ rất cao hứng .
"Cái gì?" Không tình nguyện mở miệng, nhìn đại mỹ nhân tuyệt thế trong gương , cơn buồn ngủ đã tỉnh hơn phân nửa! Một bàn tay trắng như ngọc vươn ra, chỉ vào hình ảnh trong gương "Cái kia mỹ nữ điên đảo chúng sinh là ai?"
Hắc tuyến. . . . . . Vương phi, tuy người rất đẹp không sai, nhưng là không nên tự kỷ như vậy a?
"Khụ khụ. . . . . . Vương phi, nữ tử xinh đẹp như vậy , tự nhiên là vương phi , người vẫn là nhanh ra ngoài đi, kiệu hoa đã đến rồi ." Nữ quan cực kì không tình nguyện vỗ vỗ mông ngựa của nàng .
"Là ta?" Không thể tin chỉ vào mũi mình!
Sau đó trừng lớn hai mắt nhìn mọi người gật gật đầu, mỗ nữ tâm tình trào dâng dũng cảm đứng lên, một chân dẫm nát trên băng ghế : "Ha ha ha! Khuôn mặt xinh đẹp như vậy! Buôn bán lời! Buôn bán lời! Vũ Văn Tiểu Tam sao mà ngu xuẩn thế a, bộ dáng tốt xem như vậy lại tự sát , tiện nghi lão nương! Ha ha ha. . . . . ."
Nha nha! Vẫn lại là xuyên không thật tốt ! Không cần trang điểm liền có khuôn mặt tuyệt thế , vừa tiết kiệm tiền lại bảo vệ môi trường!
Mọi người không nói gì nhìn một chút bóng dáng nàng cuồng tiếu , nghe những lời nói khó hiểu của nàng , không hẹn mà cùng vì tam vương gia sắp cưới nàng ra một thân mồ hôi lạnh, cái này tam vương phi có phải đầu óc có vấn đề hay không ?
Quả nhiên, Tiểu Nguyệt lặng lẽ di chuyển đến bên cạnh các nàng: "Mấy ngày trước đây tiểu thư nhà chúng ta bệnh nặng, thức dậy sau đầu óc cũng có chút không thanh tỉnh!"
Lão gia nói qua, không thể nói tiểu thư là tự sát, chỉ có thể nói là bệnh nặng!
Lời này nói xong, tất cả mọi người đồng tình nhìn Vũ Văn Tiểu Tam, ài, rất không dễ dàng vào hoàng thất, làm vương phi, cư nhiên điên rồi ! Thương cảm! Thương cảm a!
Ngoài cửa tiếng đập cửa lại vang lên: " Xong chưa ? Nếu chậm sẽ lỡ giờ lành rồi !"
Vũ Văn Tiểu Tam giờ phút này tâm tình vô cùng tốt, đột nhiên cảm thấy được gả cho Vương gia chó chết kia tựa hồ cũng không phải không thể tiếp thụ, lớn tiếng đáp lại một câu: "Được !" Rồi sau đó nghênh ngang chuẩn bị bước ra cửa, nữ quan lập tức đuổi theo chùm khăn đỏ cho nàng . . . . . .
Mới ra cửa phòng, chợt cảm giác một bàn tay đặt ở trên bả vai mình: "Tam nhi, đây là con đường mà chính con chọn. Ở trong vương phủ nếu là bị khi dễ, liền trở lại, phụ thân cùng các ca ca sẽ vì con quyết định !"
Lời này nói đến trong tâm khảm người nào đó lại hiểu thành là có tướng quân phụ thân làm chỗ dựa, vậy thì tên vương gia không nhân phẩm kia cũng không dám quá phận!
Đang muốn phát biểu chút gì, người săn sóc nàng dâu lại vội vàng chạy vào, đem nàng đỡ đi ra ngoài: "Vương phi, nhanh lên, nếu chậm liền đến không kịp rồi !"
Che khăn voan, nghiêng ngả lảo đảo đến cửa, lại cảm giác không khí có chút không đúng.
Bên tai truyền đến giọng nói ẩn nhẫn tức giận của đại ca : "Hiên Viên Ngạo hơi quá đáng!"
Người săn sóc dâu lập tức cười làm lành: "Vũ Văn đại công tử, Vương gia đi đón thiên kim tướng gia , này không phải bận không qua nổi sao, vương phi dù sao cũng là chính thất, đại nhân có đại lượng, nói vậy hẳn không tính toán chi li mới đúng!"
Gì? Tên Vương gia chó chết kia không tới đón nàng? Không tới đón nàng thì thôi , lại vẫn đi đón tiểu thiếp? Này đặc biệt sao , không phải là tát hai cái trên mặt nàng sao?
Sặc ! Kéo khăn voan đỏ trên đầu , nhìn mọi người trợn mắt há hốc mồm : "Đặc biệt sao Hiên Viên Ngạo, ba ngày không đánh lên phòng kéo lên mái ngói! Thực nghĩ bổn vương phi là đồ trang trí sao!"
Tới tham gia tiệc cưới đều là các đại thần thân thiết, quan lại quyền quý, cũng không hẹn mà cùng há to mồm nhìn nàng, ba ngày không đánh lên phòng kéo lên mái nhà?
Người săn sóc dâu lập tức hốt ha hốt hoảng chạy tới, bất chấp nàng vừa mới nói gì đó, lập tức đem khăn voan đỏ nhặt lên, chuẩn bị che lại cho nàng : "Vương phi, ngày đại hỉ, người không thể tự xốc lên khăn voan đỏ, nếu không điềm xấu a!"
Chẳng hề để ý nhìn người săn sóc dâu liếc mắt một cái: "Mang theo khăn voan đỏ bổn vương phi nhìn không thấy, đi đường không thuận tiện! Cái gì may mắn điềm xấu, liền hướng Hiên Viên Ngạo dám vứt xuống bổn vương phi đi tiếp người nào kia ? Cái kia Nguyệt đại hiệp, bổn vương phi cũng cần phải nguyền rủa hắn xét nhà diệt hộ! Tiểu Nguyệt, chuẩn bị Washboard!"
"Vương phi, Vương gia phải đi tiếp Nguyệt Vô Hạ , không phải Nguyệt đại hiệp, cái kia, người gả xong, cũng là người của vương phủ , xét nhà diệt hộ có vẻ như đối người rất không có lợi, còn có, Washboard vương phủ có, liền không cần phòng bị , bất quá người muốn Washboard làm gì?" Tiểu Nguyệt co rúm lại ở một bên mở miệng.
Vẻ mặt âm trầm quay đầu, nhìn nhìn nha đầu ăn cây táo, rào cây sung : "Bổn vương phi chỉ là nhất thời nói sai! Còn có, xét nhà diệt hộ ý tứ là toàn bộ giết sạch, chỉ để lại bổn vương phi một người , biết? Đến như Washboard sao. . . . . . Hừ. . . . . ."
"Vương phi, ngày đại hỉ, người không thể nói điềm xấu như vậy !" Người săn sóc dâu sốt ruột mở miệng, nàng đây là xui xẻo mới bị phái đến phủ tướng quân đi , cái này vương phi cũng không giống như đồn đãi là ôn nhu hiền thục, trái lại hung hãn cực kỳ!
Vũ Văn Hạo nhìn nhìn đến muội muội hắn tức giận thần chí không rõ , trong mắt hiện lên một tia đau lòng, mở miệng nói: "Tam nhi không cần nói bậy, việc hôn nhân này đại ca làm chủ uội , muội không nghĩ muốn gả liền không gả!"
Vũ Văn Tiểu Tam cảm kích nhìn hắn một cái, rồi sau đó quay đầu, cười lạnh một tiếng: "Hừ, dám để cho Vũ Văn Tiểu Tam ta mất mặt lớn như vậy , không lấy chồng không phải là thỏa mãn ý tứ của đôi cẩu nam nữ kia ư ? Bổn vương phi chính là muốn gả đi, sau đó hung hăng hành hạ bọn hắn, đi đón Nguyệt đại hiệp phải không? Nay bản vương phi liền muốn cho hắn đẹp mặt !"
Nói xong, cầm trên tay miếng ngọc như ý tượng trưng Cát Tường như ý hung hăng nện trên mặt đất, làm gãy thành hai đoạn, dám khi dễ nàng Vũ Văn Tiểu Tam, chán sống! Lão nương nhất định phải phá cho vương phủ của ngươi gà chó không yên!
Nàng cũng muốn nhìn xem, có bao nhiêu người có thể từ trên tay nàng chiếm được tiện nghi!
"Tiểu thư, là Nguyệt Vô Hạ !" Tiểu Nguyệt lại ở một bên nhắc nhở.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian